Tranh sơn dầu là gì ?
Sơn dầu là quá trình sơn bằng bột màu với môi trường làm khô dầu bằng chất kết dính (binder), được dùng làm chất liệu để vẽ tranh sơn dầu. Dầu khô thường được sử dụng bao gồm hạt dầu lanh, hạt dầu cây thuốc phiện, dầu quả óc chó và cây rum dầu, Sự lựa chọn của dầu truyền đạt một loạt các tính chất cho sơn dầu chẳng hạn như lượng sơn màu vàng hoặc thời gian sấy khô. Một số khác biệt tùy thuộc vào dầu, cũng có thể nhìn thấy sự bóng sáng của sơn dầu. Một nghệ sĩ có thể sữ dụng nhiều loại sơn dầu khác nhau trong cùng một bức tranh sơn dầu tùy thuộc vào sắc tố phù hợp cụ thể của người vẽ mong muốn. Bản thân các loại sơn cũng phát triển nhất quán cụ thể tùy thuộc vào môi trường. Dầu có thể được nấu với nhựa, chẳng hạn như nhựa thông hoặc nhũ hương, để tạo ra dầu sơn làm tăng thêm độ bóng cho sơn dầu.
Mặc dù sơn dầu lần đầu tiên được sử dụng cho các bức tranh phật giáo bởi các họa sĩ Ấn Độ và Trung Quốc ở miền tây Afghanistan vào khoảng giữa thế kỷ thứ năm và thứ mười, nó không được phổ biến cho đến thế kỷ 15. Thực hành của nó có thể đã di chuyển về phía tây trong thời trung cổ. Sơn dầu cuối cùng cũng trở thành công cụ chính cho các nhà họa sĩ sáng thác nghệ thuật vì lợi ích của nó đã trở nên nổi tiếng. Sự chuyến tiếp bắt đầu với bức tranh Early Netherlandish ở Bắc Âu. Sự tiên tiến của các kỹ thuật vẽ tranh sơn dầu thời kỳ phục hưng đã gần như hoàn toàn thuốc màu ở châu Âu
Trong những năm gần đây, sơn dầu được trộn sẵn với nước. Sơn có thể được hòa tàn trong nước được chế tạo hoặc chất nhũ hóa được thêm vào cho phép làm cho sơn dầu loãng hơn và cho phép thời gian sấy nhanh khô hơn với các loại thời gian truyền thống, sơn dầu truyền thống cần từ (1-3 tuần) còn sơn dầu đã được kết hợp với chất nhũ hóa có thể làm đẩy nhanh tiến trình khô 1-3 ngày.
Các kỹ thuật vẽ tranh sơn dầu.
Kỹ thuật sơn dầu truyền thống thường được bắt đầu với các nghệ sĩ phác thảo đối tượng trên vải với than hoặc sơn dầu loảng. Sơn dầu thường được pha trộn với hạt dầu lanh, tinh thể khoáng sản, hoặc các dung môi khác để làm cho sơn mỏng hơn sấy nhanh hơn hoặc chậm hơn. ( bởi vì các dung môi này làm mỏng dầu trong sơn, chúng cũng có thể được sử dụng để làm sạch cọ vẽ). Quy tắc cơ bản của việc ứng dụng sơn dầu là ‘Fat over lean’ bạn có thể tham khảo kỹ thuật này tại đây , nghĩa là mỗi lớp sơn bổ sung phải chứa nhiều dầu hơn lớp dưới cho phép sấy khô thích hợp. Nếu mỗi lớp sơn chứa ít dầu hơn, bức tranh sơn dầu sẽ dễ bị nứt và bong tróc. Quy tắc này phải được đảm bảo tính bền vững, nó là chất lượng và loại sơn dầu bạn sử dụng sẽ đem đến độ ổn định và bền vững của màu sơn này. Có rất nhiều phương tiện khác có thể được sử dụng với dầu, vào gồm sáp lạnh, nhựa và vecni. các phương tiện bổ sung này có thể hỗ trợ họa sĩ trong việc điều chỉnh độ mờ của sơn và độ bóng của sơn. Các khía cạnh này liên kết với nhau làm tăng tính biểu hiện màu sắc của sơn dầu.
Theo truyền thống, sơn dầu được vẽ trên bề mặt bằng cách sử dụng cọ vẽ, nhưng có nhưng phương pháp khác bao gồm sử dụng Bay đắp sơn và ghẻ lau. Sơn dầu lâu khô hơn các loại vật liệu khác của các họa sĩ. Họa sĩ có thể loại bỏ lớp sơn bằng cách sử dụng bay và ghẻ và một chút nhưa thông trong lúc sơn còn ướt, khi sơn dầu cứng lại có thể dùng bay để cạo ra. Sơn dầu khô do quá trình oxy hóa, không bay hơi, và thường khô khi chạm vào trong khoảng thời gian hai tuần (một số màu khô trong ngày). Nó thường khô đủ để được đánh bóng trong sáu tháng đến một năm.
Bạn có thể tham khảo kỹ thuật Sfumato của Leonardo da vinci trên bức danh họa nổi tiếng Mona lisa
Lịch sử của sơn dầu.
Mặc dù lịch sử của thuốc màu ( thuốc màu trộn với lòng trắng trứng hoặc lòng đỏ trứng, s
au đó được vẽ trên một phần trát vữa) và các phương tiện liên quan ở châu âu chỉ ra rằng bức tranh sơn dầu đã được phát hiện ở đó một cách độc lập.
Hầu hết ở thời kỳ phục hưng, đặc biệt Vasari, đã ghi nhận các họa sĩ Bắc Âu thế kỷ 15, và Jan Van Eyck nói riêng. Tuy nhiên , Theophilus rõ ràng đưa ra hướng dẫn cho bức tranh sơn dầu trong dự án của mình. Tại thời điểm này nó được sử dụng cho điêu khắc. Những tác phẩm đầu tiên vẫn là tranh vẽ trên gỗ, nhưng khoảng cuối thể kỹ 15 vải trở nên phổ biến, vì nó rẻ hơn, dễ vận chuyện hơn, cho phép các công trình lớn hơn và không yêu cầu các lớp gesso phức tạp. Ý, nơi mà vải buồm dễ dàng có sẳn. Các bức tranh tủ nhỏ cũng được các nhà lãnh đạo trong việc di chuyển vải. Các bức tranh tủ nhỏ cũng được làm bằng kim loại , đặc biệt là các tấm đồng . Những hỗ trợ này đắt nhưng rất chắc chắn, cho phép chi tiết phức tạp. Sự phổ biến của dầu lan truyền qua Ý từ miền Bắc, bắt đầu tại Ý vào cuối thế kỷ 15. Đến năm 1540, dường như các phương pháp vẽ bằng bột màu ít được sử dụng.
Một vài tác phẩm tranh sơn dầu thời nay.
Nguồn bài viết tại đây : https://tranhphuongnguyen.com/tranh-son-dau-la-gi/